1. Em đến [C] anh một chiều thu về mưa nhiều
[Em] Nghe chuyện tình chiều [Am] xưa với [A7] những thương [Dm] yêu
Vung đắp [G] đầy ân tình ngày xưa còn [C] thiếu
[Em] Thuở ban đầu [F] tình thơ luyến [G7] lưu sao [C] nhiều.
Theo gió [C] bay tóc thề vươn sợi má hồng
[Em] Bên chuyện tình ngày [Am] xưa đưa [A7] sáo sang [Dm] sông
Xác pháo [G] hồng theo thuyền chiều xưa vượt [C] sóng
[Em] Áo hoa màu [F] tà bay với [G7] cánh thiệp [C] hồng.
ĐK:
Đường tình [F] xưa lối cũ nay vắng những [Em] lời yêu thương
Chờ người thương không [Dm] đến [G7] cho sắc hoa hương [C] tàn
Như cánh [F] nhung buôn màng tình có thêm [C] bao phũ phàng
Mà tình người nghệ [Dm] sĩ [G7] mãi yêu thương cung [C] đàn.
2. Tiếc nuối [C] cho khi tình chưa trọn đêm dài
[Em] Có đường nào mà [Am] không có [A7] lúc chia [Dm] hai
Duyên chẳng [G] còn khi đời nhạt phai tình [C] ái
[Em] Dưới nắng vàng [F] về đây lắng [G7] nghe phai [C] tàn.
Em đã [C] xa khi tình yêu còn say mộng
[Em] Áo lụa hồng ngày [Am] xưa theo [A7] nắng qua [Dm] sông
Vươn nắng [G] chiều con đò rời xa mờ [C] bóng
[Em] Gió thơm về [F] thổi em tóc [G7] mây bềnh [C] bồng.