Mình nói lời chia [Dm] tay là [Gm] đủ lắm [Dm] rồi
Giờ [Gm] đây sao em còn gian [F] dối
Anh [C] đau lắm người [A7] ơi.
Ai mà không [Dm] đau khi nhìn [Gm] thấy vợ [Dm] mình
Chạy [Gm] theo trăng hoa tình ong [F] bướm
Trong [C] tay của người [A7] ta.
Đừng nghĩ rằng tôi [Dm] ngu đừng [Gm] cho là [Dm] khờ
Đừng [Gm] coi tôi như là hai [F] lúa
Không [C] hay biết gì [A7] sao.
Em là vợ [Dm] tôi sao [Gm] ở bên cạnh [Dm] người
Nhiều [Gm] đêm tôi giật mình thức [F] giấc
Trong [Am] mơ em gọi tên người [Dm] khác.
Đau lắm em ơi sao dối gian chồng [Gm] mình
Em [C] âu yếm người [F] ta
Sao nỡ quên [Gm] đi câu luân thường đạo [F] lý
Bỏ chồng bỏ tất [C] cả
Bỏ con [Am] mình em chạy theo người [Dm] ta.
Đau lắm em [Dm] ơi khi thấy con của [Gm] mình
Cứ [C] hỏi mẹ đâu [F] cha
Những lúc vui [Gm] chơi nó gọi mẹ đâu [F] đó
Lúc nằm mơ cũng [C] thế
Nó vẫn [Am] hỏi: Mẹ ơi sao bỏ [Dm] con.