Intro: [Em][D7][C][G]-[Em][D7][C][A]
[Em][D7][C][G]-[Em][D7][C][B7]
1. Liệu [C] có ai giống em không đứng [Bm] chơ vơ mình trong ngóng.
Dưới [Am] mưa giông, [D7] cô đơn [G] ướt đẫm.
Liệu [C] có ai giống em không biết [Bm] anh sai vẫn cố chấp
Vẫn [Am] thứ tha dù [Bm] bao [Em] nhiêu lần
2. Để [C] giờ phải tự học cách, tiếp [Bm] nhận dư vị cô đơn.
Lắng [Am] nghe hiểu thấu những [D7] câu nói [G] dối.
Tự [C] giày vò mình trong góc tối em [Bm] chết đi vài giây
[Am] biết anh đâu cần [B7] tiếc nuối
ĐK: Là người được [Em] yêu nên anh đâu hề biết [Bm] trân trọng.
Những lần thức [C] đêm em [D7] thường trong [G] mong.
Vào một vòng [Em] tay ôm em bao hàm cả [Bm] hi vọng
Về hạnh [C] phúc nhưng giờ em nhận [D] thấy.
Chẳng ai sinh [Em] ra chỉ để yêu mỗi [Bm] một người
phải học cách [C] quên đi [D7] chuyện quá [G] khứ
Phải học làm [Em] quen cô đơn và học cách [Bm] nghi ngờ.
Đừng bận tâm [C] khi ai [D] nói yêu [Em] em