Giảm (b)
[Dm]
Tăng (#)
[Dm] Anh về lại chốn xưa em không còn đó [F] nữa
Những lời hẹn [Dm] hò chuyện đôi lứa
Của hai chúng [Gm] mình như còn vang vọng [Am] mãi đâu [Dm] đây.
[Dm] Nhớ ngày xưa bên sóng nước Hồ Tây
Nắng vàng trải [Gm] nhẹ trên hàng cây phượng [F] vỹ
Đường Cổ [Gm] Ngư ve sầu kêu rền [Am] rĩ
Như tấu dùm [Dm] mình nhạc khúc chia ly.
Anh ngậm ngùi rời Hà Nội ra [Dm] đi
Nhưng vẫn nghĩ sẽ có ngày tái [Gm] ngộ
Ai ngờ định [Am] mệnh vô tình làm tan [Dm] vỡ
Mối tình đầu cứ ngỡ đẹp như mơ.
Bao năm [Dm] qua anh sống với đợi chờ
Ước vọng có [Gm] ngày trở về quê [F] cũ
Nào ngờ em không [Dm] chờ gặp anh được [Am] nữa
Mà đã trốn [Dm] vào [C] giấc ngủ ngàn [Dm] thu.