Giảm (b)
[Em]
Tăng (#)
1. Kiếp sống lấy đêm làm [Em] sáng
[G] Ai thương ai hay đời tôi
[Am] Đêm đêm ngân cung đàn lơi
[C] Ca vang cho khách mua [B7] vui. [C] [B7]
2. Có lúc thấy yêu cuộc [Em] sống
[G] Nhưng khi cánh nhung đã khép
[Am] Cô đơn vây quanh hồn thôi
[B7] Ngậm ngùi phút vui qua [Em] rồi.
ĐK:
[Em] Đời khóc [Am] mướn thương [F] vay
[Am] Đời nghệ sĩ ánh [Em] đèn
[C] Ngày xuân sắc lên [B7] ngôi
[Em] Bao người yêu đưa đón thắm [B7] thiết
[C] Nhưng nào ai [B7] thấu.
3. Đến lúc xác thân tàn [Em] úa
[G] Ai yêu ai thương còn đâu
[Am] Cô đơn vây quanh hồn thôi
[B7] Gục đầu khóc duyên bẽ [Em] bàng.