Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
1. Cứ mỗi độ xuân [Am] về hoa mai vàng khắp lối
Xuân [E7] năm nay về [F] nữa khơi nhắc lại kỷ niệm [Am] buồn
Kỷ [A7] niệm ngày xa [Dm] xưa khi em vui chơi lạc [Em] lối
Bên suối mộng [E7] mơ.
2. Cứ ngỡ là vô [Am] tình em bây giờ quên hết
[E7] Bao nhiêu tiềm [F] thức anh khắc ghi trong [Am] tim
Tháng [A7] ngày dù lênh [Dm] đênh nhưng anh vẫn còn ghi [E7] nhớ
Thuở mình gặp [Am] nhau.
ĐK:
Xuân ơi về [F] chi cho thêm nhớ thêm [Am] buồn
Cho tủi phận lênh [Dm] đênh khi duyên kia không còn [Em] nữa
Cho tháng ngày buồn [E7] tênh.
Em ơi còn [F] đâu giây [G] phút ta bên [C] nhau
Chỉ [Am] một lần gặp [Dm] thôi cho tim anh chưa kịp [Em] nói
[E7] Lời thương mến [Am] nhau.