1. Cõi [Am] đời, buồn vui thế [C] thôi, ngày qua nắng [E7] mưa
Cho đường dài còn ai đón [F] đưa
Cho thời [Dm] gian nước trôi qua [Am] ghềnh
Cho mùa [Dm] trăng mơ bong nhân [E7] tình
Cho [Dm] ta tìm về chốn [E7] xưa.
2. Cõi [Am] lòng, chợt vui nhớ [C] ai, chợt như nắng [E7] mai
Cho nụ hồng đẹp như áo [F] bay
Cho người [Dm] đi đọng mãi hương [Am] tình
Cho vườn [Dm] yêu mơ chút yên [E7] bình
Mơ chút yên [Am] bình.
ĐK:
Cõi [Am] tình, ai không [C] đến
Lạc [Dm] bước giữa đêm [G] đen
Lạc [C] bước giữa hư [F] không
Thắp [G] lên ngàn hi [C] vọng
Giữa bão [F] lòng nhớ [E7] nhung.
Cõi [Am] buồn, ai không [C] nếm
Trái [Dm] đắng của nhân [G] gian
Trái [C] cấm của yêu [F] đương
Để [Dm] tâm hồn hoang [E7] dại,
Để [Dm] men [E7] tình nồng [Am] say.
3. Cõi [Am] mộng, người ơi cứ [C] mơ, đàn gieo tiếng [E7] tơ
Cho tâm hồn chợt dâng ý [F] thơ
Cho buồn [Dm] vui vây kín nỗi [Am] niềm
Cho người [Dm] xưa xa vắng trăm [E7] miền
Ta mãi đi [Am] tìm.