Nếu mỗi [Dm] người trong đời sống tâm linh
Có một thiên [A7] thần chở che
Thì em xin anh hãy là thiên thần của [Dm] em
Che chở cho [C] em nâng đỡ cho [F] em
Trong cõi [A7] đời u tối
Theo bước chân [Gm] em [Bb] soi sáng cho em
Trên bước [C] đường nổi [A7] trôi.
Và hãy đỡ lấy [Dm] em khi em [C] rơi từ cơn lốc [F] đời
Khi tim [Gm] em tả tơi như [Eb] chiếc lá [A7] rơi
Hãy đỡ lấy [Dm] em giữa khung [A7] trời đã mỏi cánh chim
Chốn hoang đường đã khuất nẻo [Dm] tìm.
Hãy đỡ lấy [Dm] em đưa em [C] qua từng con sóng [F] vùi
Cho em [Gm] xa vùng trời giông [Eb] bão cuốn [A7] trôi
Hãy đỡ lấy [Dm] em giữa đôi [A7] bờ mịt mờ bóng đêm
Giữa mê cuồng và nổi đắm [Dm] chìm.
Hãy [Gm] đến đưa em [C] về nơi bóng [F] mát
Chốn thiên [Bb] đường nay đã [C] mất
Những ân cần em đã lìa [A7] xa [D7]
Và hãy [Gm] đến lắng nghe [C] lòng em thổn [F] thức
Những ân [Bb] tình và nước [C] mắt
Những tủi hờn vì nỗi cách [A7] chia.
Hãy đến với [Dm] em đưa em [C] đi về nơi cuối [F] trời
Cho tim [Gm] em tìm lại giây [Eb] phút nghỉ [A7] ngơi
Hãy đến với [Dm] em đưa em [A7] về vòng tay ấm êm
Chút yên bình em vẫn mãi [Dm] tìm.