1. Em vẫn [G] chờ em vẫn đợi anh biết [Em] không
Mười mấy năm [Am] qua hai đứa ta không còn gặp [Bm] lại
Mà lòng em vẫn [Am] nhớ dù rằng anh hững [C] hờ quên hết [G] rồi lời anh [B7] hứa.
Anh hứa [G] rằng hai chúng mình sớm sánh [Em] đôi
Mà nỡ chia [Am] phôi anh bước đi không lời giã [Bm] từ
Để mình em mong [Am] nhớ để mình em ngóng [C] chờ anh bây [G] giờ biết tính làm [B7] sao.
ĐK:
Tính làm [Am] sao anh giờ đây đã có đôi [Em] rồi
Tính làm [B7] sao anh về đi vui với gia [Em] đình
Cuộc đời em đã [Am] khổ thì [Em] đừng gieo đau [B] khổ thêm cho người anh hỡi [B7] anh.
Biết rằng [Am] anh bây giờ đây đã có gia [Em] đình
Biết rằng [B7] anh quên tình xưa nên để em [Em] chờ
Một mình ôm thương [Am] nhớ và rằng em yêu [B7] hỡi anh vẫn còn thương nhớ [Em] em.
2. Anh nói [G] rằng anh vẫn còn thương nhớ [Em] em
Mà nỡ ra [Am] đi quên tình xưa vui với ai [Em] rồi
Thì làm sao em [Am] biết là lòng anh nhớ [C] hoài hay dối [G] lừa em lần [B7] nữa.
Năm ấy anh [G] về thưa với mẹ sang cưới [Em] em
Nào có hay [Am] đâu duyên mẹ cha anh đã an [Em] bài
Vì đời trong gia [Am] giáo đành vùi chôn đi [B7] hết mối duyên tình anh dấu [Em] yêu.