1. Đêm đã [Em] đầy hàng cây ngủ [C] say
Những dấu chân [Am] người như dấu chim [Em] bay
Theo gió theo [Am] mây cuốn đi hình [B] hài
Áo xưa lưu [B7] đày buồn đầy trên [Em] tay.
2. Sương phủ [Em] mờ lòng em lạnh [C] chưa
Hoang phế phố [Am] phường anh đứng trong [Em] mưa
Đâu thuở [Am] xa xưa phút giây ban [B] đầu
Áo xưa qua [B7] cầu giờ đã thay [Em] màu.
ĐK:
Một ngày mê [B7] man nến thắp đôi [C] hàng
Đường trần xe [Am] tang lăn [D] vết son [G] vàng
Hồn chìm trong [B7] mơ như phế vương [C] rồi
Tình trần bay [B7] cao về miền bể [Em] dâu.
3. Lần cuối [Em] này đành xuôi bàn [C] tay
Trả hết cho [Am] đời những lá mưa [Em] bay
Những phút mê [Am] say đã đi qua [B] rồi
Gió mang về [B7] trời hình bóng một [Em] người.