1. [Am] Hát một mình rồi [E7] khóc một mình
[F] Mùa xuân đã qua ngoài [E7] hiên
[Am] Nói một mình rồi nằm [E7] đó một
[F] Gối chăn lẻ loi buồn [E7] thêm
[Am] Nắng rực vàng để ong [E7] bướm tự tình
Mà [F] tôi vắng em ngày [E7] xuân
[Am] Nhớ thật nhiều [E7] biết làm gì
Ngoài [F] mơ dáng [E7] em thiên [Am] thần.
ĐK1:
Bờ môi [Dm] ấm nồng say giờ [C] đâu
Anh còn [F] nhớ tóc mây phủ [E7] che đời nhau
Khi mình say [G] đắm lời nói nào vẫn ngọt ngào ùa [E7] theo gió xuân về đây
Bỗng nghẹn [G] ngào khi nhớ về ngày xưa yêu [E7] dấu.
2. [Am] Phút lặng thầm ngồi [E7] nhớ về người
[F] Người ơi nhớ chăng tình [E7] tôi
[Am] Những mặn nồng vừa trao [E7] hết về người
[F] Vắng nhau đời đâu còn [E7] vui.
[Am] Phút tự tình đã lâu [E7] lắm không về
Người [F] ơi nhớ chăng tình [E7] tôi
[Am] Nhớ thật nhiều [E7] khóc thật nhiều
Và [F] tôi đã [E7] say bao [Am] lần.
ĐK2:
Mùa xuân [Dm] ấm vừa qua rồi [C] em
Anh còn [F] giữ chút hương bờ [E7] môi nồng say
Ôi tình hôm [G] ấy buồn dứt nhiều vẫn đợi chờ dù [E7] cho tóc mây nhạt phai
Những hẹn [G] hò em hứa về mùa xuân năm [E7] tới.
* Những hẹn [G] hò em hứa [E7] về mùa xuân năm [A] tới.