1. Người đàn [Am] ông nước mắt mà [C] rơi
Đố ai được [Dm] nghe tiếng khóc nức [Em] nở
Từng [Dm] âm khô [G] nghẹn tái [C] tê.
Người đàn [Am] ông giấu kín niềm [C] đau
Mấy ai được [Dm] nghe những câu tâm [Em] sự
Trầm [Dm] tư [E7] đắm trong men [Am] rượu.
ĐK1:
Người đàn [Am] ông khóc từ trái [F] tim
Nơi thâm [G] sâu nỗi đau tận [C] cùng
[Dm] Hoang tàn [G] sỏi đá rêu [E7] phong.
Dù vực [Am] sâu hay đến đỉnh núi [F] cao
Trong đêm [G] đen chẳng biết đang nơi [C] nào
[Dm] Cuộc đời [E7] tựa giấc chiêm [Am] bao.
2. Người đàn [Am] ông nước mắt mà [C] rơi
Cánh chim tả [Dm] tơi gãy ngang lưng [Em] trời
Nhận [Dm] ra [G] thân phận nhỏ [C] nhoi
Người đàn [Am] ông sắt thép lạnh [C] băng
Lửa yêu mà [Dm] nung chảy ra như [Em] bùn
[Dm] Buồn hơn [E7] thú hoang xa [Am] rừng.
ĐK2:
Người đàn [Am] ông khóc vào giấc [F] mơ
Như vá [G] khâu vết thương cuộc [C] đời
[Dm] Không còn [G] mộng ước xa [E7] xôi.
Người đàn [Am] ông quay nhớ lại tháng [F] năm
Soi trong [G] tâm những dấu chân sai [C] lầm
[Dm] Nghe lòng [E7] vọng tiếng ăn [Am] năn.