1. Ngay lúc [Bb] này anh chẳng nhận [C] ra anh là [Dm] ai nữa rồi
Mới có [Bb] em giờ anh [C] đã phải xa [Dm] em
Xin lỗi [Bb] em bao nhiêu yên [C] ấm anh vội [Dm] đánh đổi để vui bên [Bb] người
Buông cánh [Gm] tay anh lại [Am] thấy cần em [Bb] quá sao anh như [C] vậy.
ĐK:
Anh xin [Dm] lỗi anh vẫn [Bb] cần em anh mong [F] thời gian đứng [C] lại
Em đừng [Dm] thế hãy trả [Bb] lời anh tim em [F] đừng quá giá [C] lạnh
Anh xin [Dm] em em đừng [Bb] rời xa anh chẳng [F] cần ai khác [C] cả
Là anh [Dm] sai làm khổ [Bb] cả hai lời xin [C] lỗi anh biết cũng quá muộn rồi.
[Bb] Hờ..[C] [Dm]
Lần sau [Bb] cuối anh vẫn sẽ mong một [C] sớm mai người [Bb] về đây.
2. Sau tất [Bb] cả anh đã [C] biết chữ duyên [Dm] khó tìm
Cứ nghĩ [Bb] là em luôn bên [C] anh mà chẳng [Dm] hay
Em lúc [Bb] này chẳng cần nữa [C] anh cũng chẳng [Dm] muốn lắng nghe thêm [Bb] gì
Có những [Gm] chuyện trôi đi [Am] mất sẽ đi [Bb] tất chẳng giữ nổi [Dm] gì.
ĐK:
Anh xin [Dm] lỗi anh vẫn [Bb] cần em anh mong [F] thời gian đứng [C] lại
Em đừng [Dm] thế hãy trả [Bb] lời anh tim em [F] đừng quá giá [C] lạnh
Anh xin [Dm] em em đừng [Bb] rời xa anh chẳng [F] cần ai khác [C] cả
Là anh [Dm] sai làm khổ [Bb] cả hai lời xin [C] lỗi anh biết cũng quá muộn rồi.
* Trước mặt [Dm] anh nước mắt [C#] lăn dài em đã [C] khóc kể hết với [G] anh
Là em [Bb] đã biết tất cả rồi mình chấm [C] dứt thôi
Anh nào [Dm] hay em đã từ [Bb] lâu biết tất [F] cả nhưng giấu [C] anh
Đến một [Dm] mai không chịu nổi [Bb] nữa em cũng [F] bỏ đi mất [C] rồi.
Anh xin [Ebm] em em đừng [B] rời xa anh chẳng [F#] cần ai khác [C#] cả
Là anh [Ebm] sai làm khổ [B] cả hai lời xin [C#] lỗi anh biết cũng quá muộn rồi.