1. [Am] Một chút bối rối khi trời đêm đang [G] về
[F] Một chút tiếc nuối hơi ấm [Em] nào
[Am] Ngày chưa biết nhớ [G] chưa biết mong chờ
[F] Trôi mênh mang bao niềm [Em] riêng.
[Am] Người vô tâm ấy sao làm ta ngây [G] ngại
[F] Tình như vết thương hằn [Em] sâu
[Am] Chờ nhau mỗi đêm cho ngày [G] dài thêm cô đơn
Giấc [F] mơ không trọn một nỗi [Em] buồn.
T-ĐK1:
Người mang [F] đến [G] bao say mê cho [Am] tim yếu đuối
Phút giây cuối [F] cùng [G] vẹn [Am] nguyên
Làn sương [Dm] đêm vẫn [F] rơi
Mang theo cơn lạnh đầu [G] môi đắng cay.
ĐK1:
[F] Cho một đêm [G] cuối se [Am] buồn
Dù đời [F] còn lại chỉ [G] là những cơn [Am] mơ
[F] Ai rồi cũng [G] hết mơ [Am] hồ
[F] Vẫn có một [G] ai luôn bên [Am] mình.
2. [Am] Ngày tháng ấm áp không bao chút thoáng [G] qua
[F] Lời yêu bỗng mang thêm gánh [Em] nặng
[Am] Đời như gió cuốn [G] đâu biết sau này
[F] Có luyến tiếc duyên tình [Em] xưa.
[Am] Đường thêm lối rẽ thêm nhiều những bước [G] chân
[F] Người thêm những nghi ngờ [Em] nhau
[Am] Rồi khi trái tim ta thật [G] lòng mang yêu thương
Ước [F] mơ quay về ngày đã [Em] qua.
T-ĐK2:
Lại gần [F] hơn [G] cho con tim buông [Am] lơi phút chốc
Chiếc hôn cuối cuối [F] cùng [G] vẹn [Am] nguyên
Làn sương [Dm] đêm vẫn [F] rơi
Mang theo cơn lạnh đầu [G] môi đắm say.
ĐK2:
[F] Cho một đêm [G] cuối se [Am] buồn
Rồi [F] đây còn lại chỉ [G] là những cơn [Am] say
[F] Mang một hạnh [G] phúc mơ [Am] hồ
[F] Sẽ có một [G] mai ta quay [Am] về.