Anh đã [F] biết sau những rạn vỡ
Điều sẽ [Em] đến chẳng quá nhiều bất ngờ
Từ [Dm] giờ hai ta đã đến [G7] lúc nên thôi giả [C] vờ.
Anh đã [F] biết yêu thương đã hết
[Em] Em cũng quá mỏi mệt
Khi [Dm] phải gượng cười làm [G7] vui lòng người xung [C] quanh.
Hơn một lần [F] tay đã cố hàn gắn những vết [Em] thương còn chưa lành
Những ngày [Dm] vui qua nhanh nỗi [G7] buồn lại vội đến vây [C] quanh
Hơn một lần [F] anh đã nghĩ thời gian sẽ xoa [Em] dịu những nỗi [A7] đau
Bây giờ [Dm] anh thấy thật khó để tiếp [F] tục nữa bên cạnh [G7] nhau.
ĐK:
Để anh một mình [C] đi em ơi
Duyên mình đã [Em] hết ta yêu đến đây [Am] thôi
Để anh một mình [Dm] đi bên nhau làm [F] chi
Khi trong em vẫn đầy hoài [G7] nghi.
Để anh một mình [Em] đi em ơi
Chuyện buồn hôm [Am] qua hãy xem như đã quên rồi
Để anh một mình [F] đi khi ta giờ chẳng còn [G7] gì
Cho [C] nhau.
* Sau tất [F] cả anh nhận ra điều đẹp nhất của hai ta
Đã mãi [Em] mãi ở lại ngày hôm qua
Anh biết thế [Dm] mà [G7] yêu thương đến mấy cũng chia [C] xa
Là do [F] em cố chấp hay bởi vì [Em] anh vô tâm
Giày vò [Dm] nhau bao ngày qua giờ ta nên buông tay nhau [G7] ra.