Giảm (b)
[C]
Tăng (#)
Chiều tàn [C] rồi, không thấy người yêu [Am] tới
Cho đêm [Dm] tan [G] bao tháng ngày mong [C] đợi
Sầu dịu [Em] dàng dìu trăng vàng thướt [G] tha
Đến với cung [Am] đàn, ôm [G] ấp niềm băng [C] giá
Bên không [Dm] gian đã [G] cách biệt lối [C] về
[C] Xưa ta thương [Em] em, chẳng kịp [G] ước [C] thề
Sớm chiều [Am] tàn, duyên bạc [G] mệnh
Tình đang như hoa [C] chớm [G] xuân [C] thì
[C] Thôi, lỡ làng [Em] rồi
Tiếng lòng [Am] này xin gửi [G] lại
Nhờ mây trao em [C] cuối [G] chân [C] trời.