Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
[Am] Đêm nay cô đơn chỉ một [Em] mình tôi đây
Với căn [F] phòng trống [G] những suy tư ùa [C] về
Người tôi [Am] yêu giờ đang ở đâu đang khóc [Em] hay đang cười
Có khi [F] nào trong phút [G] giây chợt nghĩ đến [Am] tôi.
Nhớ anh [F] lắm nhớ rất [Em] nhiều
Chỉ mong [Dm] rằng ta có [G] thể được gặp lại [C] nhau
Đến khi [F] mơ cũng thấy [Em] anh ở đây
Người đã [Dm] đi, đi [Em] sâu vào tâm trí [Am] em.
ĐK:
Nỗi [F] nhớ đã hoá thành băng đến khi [Em] nào mới được tan
Nỗi đau [F] này có [G] ai hiểu thấu [C] chăng
Vầng [F] trăng vẫn cứ ở đây chỉ có [Em] anh không ở đây
Giờ tiếng [F] mưa nói [Em] thay cho cả tiếng [Am] lòng.