Chẳng thể [Dm] quen được những cảm giác căn phòng [Em] trống mỗi lúc em về
Vẫn cứ [F] quên rằng anh đã [G] đi
Chẳng thể [Dm] quên được những lời nói ta còn [Em] yêu hay đã xa rồi
Trả lời [Am] sao cho vừa
Em đã [F] quen rồi từng ngày mình bên nhau đắm [G] say
Đã có [Em] điều gì để cuộc tình chia xa thế [Am] này
Vì lời chia [Dm] tay ta nói vội vàng nhẹ nhàng như [Em] cách ta đến với nhau
Lời sau [F] cuối em chưa kịp [G] nói
ĐK:
Giờ mình xa [F] cách nhưng cũng chỉ [G] mới đây thôi [Am] mà
Tay còn lau nước [Dm] mắt anh đã đổi [G] thay nhanh [C] quá
Bước đi mà [F] chẳng ngoảnh mặt quay [G] lại
Chuyện tình [E7] ta bao năm quá [Am] sai
Phải bình [Dm] tâm để chờ nỗi [Em] đau nhẹ [Am] hơn
Chậm một [Dm] chút để em [Em] quen với cô [Am] đơn.
Chẳng cần [F] biết là đúng là [G] sai
Khi đã [Em] yêu thấy mình khờ [Am] dại
Chẳng thể hiểu [Dm] được thế [Em] nào cho [Am] vừa
* Em không [Dm] cần níu kéo tình [Em] yêu anh đã vụn vỡ [Am] rồi
Chỉ là [F] cách anh đi vội [G] vàng làm như anh đã [Em] quên đi bao trái [Am] ngang
Bao nắm tay [Dm] nhau giờ [G] làm em đau hơn [E7] thế
ĐK:
Giờ mình xa [F] cách nhưng cũng chỉ [G] mới đây thôi [Am] mà
Tay còn lau nước [Dm] mắt anh đã đổi [G] thay nhanh [C] quá
Bước đi mà [F] chẳng ngoảnh mặt quay [G] lại
Chuyện tình [E7] ta bao năm quá [Am] sai
Phải bình [Dm] tâm để chờ nỗi [Em] đau nhẹ [Am] hơn
Bình tĩnh [Dm] sống để nỗi [Em] đau dần [Am] qua.