1. Này [F] em chiều qua mình vẫn cạnh nhau thế [Bb] mà
Hỏi [F] han chuyện tôi, chuyện em, chuyện ta thế [Bb] mà
Làm [Gm] ly cafe rồi xem bộ phim thế [Dm] mà
Mình [Gm] còn đi giữa phố đông hồn nhiên và [C] cười
Nụ [F] hôn còn nguyên giữa ánh đèn khuya thế [Bb] mà
Người [F] vẫn nhìn tôi và xoay vòng trên tóc [Bb] mà
Vào [Gm] nơi hàng quen ăn kem cùng nhau thế [Dm] mà
Tựa [Gm] đầu vào tôi dưới [C] bên hiên [F] nhà.
ĐK1:
[F] Nắng đã khẽ gọi ánh bình minh đến [Bb] rồi
Và [F] bóng người cũng dần khuất thật xa mất [Bb] rồi
Một [Am] người [Abm] bước đi [Gm] vội, một [Bb] người [D7] mãi khôn [Gm] nguôi
[Bb] Thế mà [Bbm] em lại [C] để tôi một [F] mình.
2. Hạt [F] mưa vẫn rơi, vẫn rơi ngoài kia thế [Bb] mà
Mùi [F] hương của em còn vương hoài trên áo [Bb] mà
Nhìn [Gm] xem ở yên đằng sau vẫn đang trống [Dm] mà
Thèm [Gm] một vòng tay phía sau ôm thật [C] chặt
Người [F] ta bảo tôi đời vẫn còn vui thế [Bb] mà
Người [F] ta bảo tôi chuyện cũng rồi sẽ khác [Bb] mà
Người [Gm] ta chẳng phải là tôi nên đâu hiểu [Dm] là
Một [Gm] phần trong tôi đã [C] chết trong em [F] rồi.
ĐK2:
[F] Những khoảng trống lặng im giữa bốn bức [Bb] tường
Tôi [F] vẫn ngồi ngắm hoàng hôn nay sao khác [Bb] thường
Một [Am] người [Abm] chẳng ở [Gm] lại, một [Bb] người [D7] vẫn khờ [Gm] dại
[Bb] Thế mà [Bbm] ta chẳng thấy [C] nhau một hình [F] hài
[F] Có nhiều lúc mình vẫn gần nhau thế [Bb] mà
Hãy [F] nói rằng chúng mình luôn cần nhau thế [Bb] mà
Đoạn [Am] đường [Abm] có chia [Gm] hai, ngày [Bb] buồn [D7] vốn thật [Gm] dài
[Bb] Thế mà [Bbm] tôi lại nhớ [C] em miệt [F] mài.