1. Đừng [Am] trả lại cho nhau kỷ niệm [F] yêu, những chiều mưa lá [Am] đổ
Đừng trả lại cho nhau con đường [Dm] xưa, mình dìu nhau bước trong [Am] mưa
Đừng [E7] trả lại cho nhau đêm chờ [G] nhau, bên quán khuya hôm [E7] nào
Gởi [Am] yêu thương ngọt [Dm] ngào, mơ tình mình muôn [E7] thuở, mộng đẹp như giấc chiêm [F] bao. [E7]
2. Đừng [Am] trả lại cho nhau những mộng [F] mơ, lối về trên phố [Am] nhỏ
Chiều hẹn chờ công viên tay vòng [Dm] tay, nồng nàn môi ấm men [Am] say
Đừng [E7] trả lại cho nhau câu thề [G] yêu, Ai hứa không xa [E7] rời
Mãi [Am] yêu, yêu trọn [Dm] đời, Dẫu còn nhiều ngang [E7] trái, tình mình mãi đẹp người [Am] ơi!
ĐK:
[Am] Đừng! đừng trả lại cho [C] nhau, khi tình [Dm] ta đã lỡ mộng ban [Am] đầu
Nỗi niềm [G] riêng, ai cũng mang ưu [C] sầu
Giận [F] hờn tìm trả cho [E7] nhau, chỉ [G] là gieo thêm đớn [E7] đau.
[Am] Đời! Làm đắng, mặn, đau [C] thương, chia tình [Dm] ta hai lối rẽ đôi [Am] đường
Tiếng biệt [G] ly, nghe nát tan can [C] trường
Người còn, tìm trả yêu [E7] thương, chỉ làm khổ sầu nặng [Am] vương.
3. Mình [Am] giữ lại trong nhau những ngày [F] xưa, dẫu tình ta đã [Am] lỡ
Lời hẹn thề trăm năm thôi từ [Dm] đây, gởi vào sương khói mây [Am] bay
Đừng [E7] giận hờn chi nhau cho người [G] đi, thêm đớn đau u [E7] sầu
Giữ [Am] trong nhau tình [Dm] đầu, để những ngày xưa [E7] ấy, chữ tình còn đẹp trong [Am] nhau.