Vòng hợp âm: [F][C][Dm][Bb]
1. Đến lúc [F] đôi tay biết buông rơi một [C] ngừoi
Mặc cho đằng sau một ai nặng lòng câm [Dm] nín
Quay đi như chưa đôi lần [Bb] kề môi, hết đựoc rồi
Đâu ai [F] cho hay nỗi đau giữ đựoc [C] gì
Chằng ai lại nỡ bỏ rơi ngoảnh mặt ra [Dm] đi
Cho nhau đau thưong để [Bb] làm chi, tốt đựơc gì
ĐK: Nhiều lúc cứ [F] thế nắng vẫn cho ai vay thêm những sớm [C] mai
Nhận ra điều ai chẳng sao dám [Dm] nói, có lẽ sẽ nhớ lại [Bb] thôi, sẽ nhớ lại thôi
Hạnh phúc đã [F] cũ ký ức trông như tan đi theo tháng [C] năm
Ngủ sâu vùi chôn từng ngày êm [Dm] ấm, đã xa từ [Bb] lâu rồi
Có lẽ cứ thế bên nhau ngu [F] ngơ dại khờ, ánh mắt ai đấy sẽ không là [C] mơ
Đôi khi chẳng phải là [Dm] sẽ quên hết quên hết quên hết, sao [Bb] vậy
Đến lúc quá khứ mang theo [F] tên ai một thời, lắm lúc ngẫm nghĩ sẽ quay lại [C] thôi
Cơn mơ chẳng dừng lại làm sao [Dm] biết đôi mắt kia cũng đã từng vụng [Bb] dại
Chờ nhau có thật sao?
2. Lỡ có [F] mai đây thấy nhau trên đừong [C] đời
Sẽ như chẳng quen mặt hay gọi là chuyện [Dm] cũ
Đi qua nhau hay ngồi lại [Bb] cùng nhau, đã từng êm đềm
Nắng sắp [F] đi qua, có ai quên hẹn [C] thề?
Hoạ lên hình bóng lặng im hai người [Dm] cạnh nhau
Sau bao lâu nỗi buồn chẳng [Bb] còn đâu, chẳng cần quay lại