1. Chiều hôm [G] ấy em nói với anh
Rằng [D] mình không nên gặp nhau nữa người [Em] ơi!
Em đâu biết anh đau thế [Bm] nào?
Khoảng lặng phủ [C] kín căn phòng ấy, tim [G] anh như thắt lại
Và [Am] mong đó chỉ là mơ, vì anh còn [D] yêu em rất nhiều.
2. Giọt buồn làm [G] nhòe đi dòng kẻ mắt
Hoà [D] cùng cơn mưa là những nỗi buồn [Em] kia
Em khóc cho cuộc tình chúng [Bm] mình
Cớ sao còn [C] yêu nhau mà mình không thể [Bm] đến được với [Em] nhau
Vì [Am] anh đã sai hay bởi vì bên [D] em có ai kia?
ĐK:
Chẳng ai có [G] thể hiểu nổi được trái tim [D] khi đã lỡ yêu rồi
Chỉ biết trách [Em] bản thân đã mù quáng, trót yêu một [Bm] người vô tâm
Từng lời hứa [C] như vết dao lạnh lùng, cắn thật [G] sâu trái tim này
Vì muốn [Am] thấy em hạnh phúc nên anh sẽ lùi về [D] sau.
Thời gian qua [G] chúng ta liệu sống tốt hơn [D] hay cứ mãi dối lừa?
Nhìn người mình [Em] thương ướt nhoè mi cay khiến tim này [Bm] càng thêm đau
Người từng khiến [C] anh thay đổi là em, [G] đã mãi xa rồi
Thôi [Am] giấc mơ khép lại, ký [D] ức kia gửi theo… gió [G] bay.