Giảm (b)
[Dm]
Tăng (#)
1. Rừng trở lạnh vào [Dm] đông
Mình em lặng chờ [Gm] trông
Anh [C] như cánh chim giang [F] hồ
Em [Bb] đâu trách ai hững [A] hờ
Đường chiều em bước bơ [A7] vơ.
2. Vòng tay này còn [Dm] đây
Người xa ngoài tầm [Gm] tay
Mi [C] em ngấn lệ dâng [F] đầy
Sương [Bb] đêm thấm lạnh vai [A] gầy
Giọt [A7] sầu nhỏ xuống đêm [Dm] nay.
ĐK: Rừng thay [Dm] lá nhưng ai mịt [Bb] mờ
Còn lại [C] em rêu phong nửa [F] đời
Mơ một làn [A7] môi hôn nồng [Bb] thắm
Mơ một vòng [A7] tay quàng bờ [Dm] vai.
3. Người đưa mộng vào [Dm] thơ
Mình ôm hận vào [Gm] mơ
Anh [C] như cánh chim ngoài [F] ngàn
Riêng [Bb] em tháng năm võ [A] vàng
Bên [A7] trời cõi mộng ly [Dm] tan.