Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
[Am] Ai có qua đò ngang
Ghé thăm Tiền [E7] Giang, nhớ đến quê [Am] em
Vú sữa đong đưa vườn trưa vắng [Em] ai?
[Am] Câu hát ầu ơ hỏi ai có [F] buồn chăng?
[Am] Phải đâu mượn cớ lấy lời ru [D] êm
[E7] Để than, để oán trách cho riêng [F] phận mình
[E7] Nước đi không về sắc son câu thề
Đò hỡi! Đò đã qua sông chờ đón em [Am] về.
Nhớ phút chia ly lời xa vắng [Am] ai?
Sương ướt lên vai mình ên khóc [E7] vầng trăng
[Am] Mười Thu là mấy hỡi người tình [D] ơi?
[E7] Còn thương sầu vương bóng chiều [Am] rơi.