[Dm] Ngày xưa anh nhớ không [Gm] anh?
Anh hứa [C] là: “Ngày thành đôi sẽ không [Am] xa đâu em [Dm] àh”
Rồi sau đó chẳng [Bb] biết ai sai
Lỡ [C] mất tương lai cứ [F] thế xa nhau thôi…
T-ĐK1:
Vì đâu nông nỗi [Bb] đến hôm nay?
Điều [C] gì ngăn ly chuyện tình ta nhanh đến [Am] vậy…?
Nặng [Dm] nợ yêu thương nên em cứ nhớ điều [Gm] ngọt ngào nhất
Về một [A] người… về một quá khứ
ĐK:
Đừng ai [Dm] nhắc đến anh một lời để em bớt [Am] chơi vơi khi nghĩ tới
Anh đã [Gm] xa em mà em [Am] còn lo lắng cho [Dm] anh?
Nụ cười [Bb] cố giấu đôi mi buồn nhưng mơ thấy [Am] anh nước mắt lại tuôn
Vòng [Gm] tay yếu ớt này [Am] anh đã không [Dm] cần.
Tự ôm [Dm] nỗi nhớ trong im lặng tại sao nỡ [Am] buông tay em thật nhanh
Giờ [Gm] lệ em đã [Am] nhoà niềm [Dm] tin hoá đá
Thời [Gm] gian trôi nhanh sao vết [Am] thương chẳng [Dm] lành.
T-ĐK2:
Ngày hôm qua đã [Bb] khác hôm nay
Chỉ [C] là không yêu nhau thôi sau đau [Am] đến vậy
Chỉ [Dm] là khi anh bên em đã mất đi [Gm] nhiều cảm xúc
Đau [A] càng nhiều lại càng xa cách
* Anh đã [Dm] giữ trái tim em rồi
Người ơi cớ [Am] sao đang yêu lại thôi
Chẳng thấy [Gm] anh quay lại trước [Am] khi tất cả phôi [Dm] phai
Dòng [Gm] người hối hả mình [Am] em đứng vô [Dm] vọng.