1. Đây Mường [Dm] Luông, suối [G] reo vang trên đèo [Dm] xa
Những [G] đêm khuya trăng xế [Bb] tàn, tiếng ca ôi mặn [Dm] mà về nơi bản [A7] xa
Đây Mường [Gm] Luông, nhớ khi sương chiều lặng [Dm] xuống
Kéo nhau ta cùng ước rằng, chờ khi trăng [A7] lên hát lên ta về [Dm] làng.
2. Đây Mường [Dm] Luông, ánh [G] trăng lan trên đồi [Dm] cao
Ánh [G] trăng khuya ôi mơ [Bb] màng, sáng soi muôn cây [Dm] rừng tựa như ánh [A7] sao.
Đây Mường [Gm] Luông, tiếng ca đêm dài âm [Dm] u
Thoáng qua muôn ngàn lá rừng, quyện vào không [A7] gian xoá tan bao hận [Dm] thù.
ĐK: Bùng bập bùng [Gm] tiếng trống còn [C] xé nát đêm [F] thâu
Người người hoà [Gm] reo ca nguyện với tới trăng [Dm] sao
Đề lòng hoà [Bb] theo ánh lửa chiếu sáng nơi [E7] nao, soi rừng âm [A7] u
Lửa bập bùng [Gm] tí tách hoà [C] tiếng sáo chơi [F] vơi
Rừng càng về [Gm] khuya nghe ngàn tiếng hát lên [Dm] khơi
Rượu cần càng [Bb] say nghe lòng ấm cúng sao [A7] vơi, thương rừng rừng [Dm] ơi
3. Sương còn [Dm] rơi, tiếng [G] ca như lên ngàn [Dm] khơi
Tiếng [G] ca tốt cho cuộc [Bb] đời, nắng mưa nơi phương [Dm] trời, càng thêm sáng [A7] tươi.
Đây Mường [Gm] Luông, lối xưa ta cùng theo [Dm] nhau
Nhớ ai lưng chừng lưng đèo, còn chờ đợi [A7] ai tháng năm nơi bản [Dm] nghèo