Giảm (b)
[G]
Tăng (#)
1. Em [G] là cô gái xứ chùa Dơi về thăm quê núi xa xôi
Ven [C] đường ai trải lúa vàng phơi để anh mê áo lụa quê người
Men [G] nồng hương nhãn như còn vương
Để anh luôn nhớ đến người thương
Ai [D7] về quê núi lúc chiều buông
Thương nhớ câu hát giao duyên tình [G] thương
ĐK: Yêu [C] nhau mấy núi em cũng [G] leo
Mấy sông em cũng [C] lội, ngàn đèo cũng [G] qua
Thương [Am] nhau đâu quản đường xa
Cho vơi đi nỗi [Bm] nhớ cho ta thêm [D7] gần
Quen [C] nhau tri kỷ đôi lần
Cứ như đã hứa [D7] trọn một đời bên nhau
Nên [Am] lòng anh mãi xuyến xao
Nhớ trăng soi bóng [D7] núi nhớ người thân [G] thương