1. [Dm] Sớm bình minh thức giấc, anh nhìn [Am] thấy nhiều điều thay đổi
Và [Bb] anh nhận ra chính [C] em cũng đã đổi [F] thay
[Dm] Đôi bàn tay hờ hững, anh và [Am] em ngày dài xa cách
Có lẽ [Bb] em giờ đây đã [Am] không còn là em lúc [Dm] xưa.
2. [Dm] Em, phải chăng em đã mang trong [Am] tim một hình bóng mới
Và [Bb] em vội vã đánh [C] rơi yêu thương lúc [F] đầu
[Dm] Anh phải làm sao đây, khi biết [Am] em nay quên hết rồi
Người quên nụ [Bb] hôn bờ môi lúc [Am] xưa em vẫn từng [Dm] yêu.
ĐK:
Chỉ vì anh [Bb] đã quá yêu [C] em
[Am] Nên anh phải ôm đắng [Dm] cay trong lòng
Và [Bb] anh lặng lẽ chúc [C] em vui bên người [F] mới. [A7]
Đường đời dài [Bb] lắm, bao chông [C] gai
[Am] Sao em không bước với [Dm] anh đến cùng
Để [Bb] đêm dài hơn, nỗi [Am] cô đơn như nhiều [Dm] thêm.
* Anh [Bb] biết giờ đây chính [Am] em cũng đã đổi [Dm] thay.