1. Còn gì [Am] buồn hơn nỗi [F] buồn [G] đã mất người [C] yêu [Am]
Còn gì [F] buồn hơn nỗi [E7] buồn xa vắng người [Am] yêu
Còn gì [Dm] buồn hơn nỗi [F] buồn em bỏ ta đi [Am] rồi
Còn gì [Dm] buồn hơn nỗi buồn [F] hoa tàn nhuỵ [E7] úa.
2. Còn gì [Am] buồn hơn nỗi [F] buồn [G] là chết chiều [C] hôm [Am]
Còn gì [F] buồn hơn nỗi [E7] buồn mây tím trời [Am] thu
Còn gì [Dm] buồn hơn nỗi [F] buồn ta mất nhau trong [Am] đời
Còn gì [Dm] buồn hơn nỗi [F] buồn nghe [E7] lá sầu rụng [Am] rơi.
ĐK:
Người yêu [Am] ơi đừng dối chi [C] nhau
Tình yêu [Dm] xưa giờ đã phai [G] mau
Còn đâu [F] nữa giấc mơ ban [C] đầu
Để bây [E7] giờ hoa kia tàn héo.
Người yêu [Am] ơi còn có yêu [C] nhau
Thì xin [Dm] em đừng đến thêm [G] đau
Thà lặng [F] lẽ cứ như đêm [C] nào
Vòng tay [E7] trọn đem tặng người [Am] yêu.
3. Còn gì [Am] buồn hơn nỗi [F] buồn [G] khi biết người [C] yêu [Am]
Phũ phàng [F] nhiều sao mãi [E7] còn thương nhớ người [Am] yêu
Chiều lạnh [Dm] lùng ta vẫn [F] ngồi đây nhớ thương một [Am] người
Chiều lại [Dm] chiều nghe tím [F] lòng như [E7] tím chiều quạnh [Am] hiu.