Em [C] là con ốc [Dm] nhỏ
Giữa [G] hoang đảo lẻ [D7] loi
Đợi [G] nghe tiếng anh gọi
Cho vang một góc [C] trời
Bao [Cm] giờ anh sẽ [Gm] tới?
Trăm [Fm] năm em cũng [Eb] chờ
Cuộn [Gm] mình trong võ [Ab] ốc
Khóc [Gm] cho đầy mộng [G7] mơ
Đếm [Cm] buồn theo nhịp [Gm] thở
Anh [Cm] mấy lần nhớ [G7] em?
Đường trần bao nhiêu [Eb] ngã
Có [G7] ngã nào để [Cm] quên!
[C] Em nửa đời trôi [G] nỗi
[C] Lối về còn chông [F] chênh
Bên kia đời anh [Ab] vẫn
Quạnh [G7] quẽ tựa miếu [C] đền?
Em [Cm] nằm nghe sóng [Gm] vỗ
Ngỡ [Fm] anh đang tới [Eb] gần
Ốc [G7] mượn hồn phiêu [Cm] lãng
Bóng anh vẫn biệt [G7] tăm!
Chờ [Cm] nhau trong vô [G7] vọng
Từ một cõi trống [Eb] trơn
Chợt [Dm] nghe tiếng anh [G7] gọi
Tháng Bảy sinh nhật [C] em
———
Phổ thơ ” Người tình hư vô” của tác giả Như Ngọc Hoa