1. Bóng [Am] tối về trong bối [F] rối cô đơn mình [G] tôi
Mất [Em] lối nhục thân ám [E7] chối sắc vong chìm [Am] trôi
Anh [G] đến đời cho ánh [A7] nến thắp soi đời [Dm] nhau
Để nỗi [Am] đau, để khát [G] khao chỉ còn ngọn [E7] khói.
2. Mê [Am] mỏi địa đàng không [F] nói mắt môi tìm [G] nhau
Vỡ [Em] nát còn nguyên tiếng [E7] hát vút bay ngàn [Am] khơi
Em [G] tới đời anh chới [A7] với níu tay nguyệt [Dm] đăng
Em [G] vắng còn nguyên trái [E7] đắng hồn trăng vỡ nát.
ĐK:
Đừng xa nhau [Dm] nhé anh ơi! Tim em đã [G] rạn
Nhục thân bốc [C] cháy trong nhau hoang mê đã [F] chạm
Đã nghe chấp [Dm] chới câu kinh nhân gian khô [E7] hạn
Mình còn cần [Am] nhau.
Còn phiêu lạc [Dm] thú thương đau bay qua biển [G] cạn
Chuồi trong lau [C] lách điên mê tim em trúng [F] đạn
Và trên biển [Dm] giới âm dương môi em ngỡ [E7] ngàng
Mình lại gọi [Am] nhau.