1. [Am] Đã qua bao ngày em nhớ [Em] mong trong vô vọng
Giờ em [F] biết anh đã [G] xa em thật [C] rồi
[Am] Vấn vương được gì khi chính [Em] anh muốn xa rời
Chẳng còn [F] anh, em có [G] bao nhiêu ngày [Am] vui.
2. Tưởng người [Am] đã quên tình yêu, từng đắm [Em] say bên ai ngày nào
Tưởng người [F] sẽ trân [G] trọng tình yêu [C] mới
Chỉ là [Am] do em đã yêu, đã quá [Em] tin đến khờ dại
Là do [F] em tự làm [G] em đau [Am] lòng.
ĐK:
Ngày anh [F] nói với [G] em anh chưa [Em] thể nào lãng [Am] quên
Người anh [F] đã yêu trước [G] kia rằng [C] anh biết em buồn [Em] không
Tại sao [F] anh lại không nói [G] ra để em [Em] sẽ không mang xót [Am] xa
Cớ sao [F] phải làm trái [G] tim em tổn [Am] thương.
Phải chăng [F] đối với [G] anh em chỉ [Em] là người thế [Am] tên
Để anh [F] nguôi ngoai nhớ [G] thương hình [C] bóng ai quá đậm [Em] sâu
Dù em [F] đau nhưng em sẽ [G] buông vì em [Em] không muốn thấy anh [Am] buồn
Tự vấp [F] ngã tự em đứng [G] lên anh đừng [Am] bận tâm.