Vòng hợp âm: [C] [D] [Bm] [Em]
[C] Đôi ta quen biết [D] nhau vào ngày [Bm] mưa đang giăng [Em] lối khắp tim em
Anh bước [C] đến bên em, dìu [D] em đi qua bão [Em] giông.
Mà đâu [C] biết một [D] ngày, chính [Bm] anh cũng phải vượt [Em] qua những nỗi đau đó
[C] Anh sai [D] rồi, vì không [Bm] thể xa rời em
Khi mà [Em] con tim của em chẳng thể [C] nào rời [D] xa.
Tình yêu [Bm] đó đang bủa vây trong vòng [Em] tay em vẫn quen bấy lâu [C] nay còn [D] đây
[Bm] Thôi em hãy để [Em] anh nơi này
Hãy [C] trở về với [D] ai kia và [Bm] anh sẽ không phiền em [Em] nữa
[C] Chẳng còn tìm đến [D] nhau dù ta còn thương [Bm] nhớ. [Em]
ĐK:
Phải chi [C] đừng biết [D] nhau, cả [Bm] hai không đau thế [Em] này
Những mơ [C] mộng lúc [D] xưa còn theo [Em] mãi
Chúng ta [C] chỉ thế [D] thôi, đến [Bm] đây ta nên dừng [Em] lại
Lối đi [C] này, cứ [D] để bơ vơ mình [Em] anh.
Rap:
[C] Đến vì điều gì, thì ra [D] đi vì điều đó
Yêu [Bm] em không mục đích là cách cả [Em] đời muốn gắn bó
Nên nếu em [C] lỡ yêu người khác cứ để anh [D] cuốn theo chiều gió
Anh [Bm] sẽ lặng bước đi chẳng cần em [Em] đưa ra lý do.
Bởi vì anh [C] yêu em, yêu em hơn cả ngàn [D] điều anh từng nói
Chấp nhận để [Bm] em ra đi dù biết tim này sẽ [Em] mãi không ngừng nhói
Nên xin em [C] đừng bao giờ hỏi…tình [D] yêu anh nằm đâu
Khi đã [Bm] biết phút cuối anh vẫn vì em mà [Em] tự làm mình đau.
Vì anh không [C] muốn làm kẻ ích kỷ nên [D] đành để em ra đi
Nhưng khốn nạn [Bm] thay sự thật là anh không thể xoá [Em] tên em trong tâm trí
Từ [C] nét mặt đến hình dáng, từng [D] cử chỉ, từng hành động
Từng [Bm] ngày trôi qua đều hiện hữu trên [Em] từng đoạn đường anh đi.
[C] Xa! nhưng chưa một [D] giây ngừng nhớ
[Bm] Hận! nhưng ngày qua [Em] ngày vẫn chờ
Tại sao vậy [C] em? Tại sao qua bao tháng năm dòng [D] nước mắt đã cạn
Nhưng yêu thương [Bm] anh dành cho em vẫn chưa thể [Em] chìm vào quên lãng.
* Cứ [C] đi nếu em muốn, nỗi buồn không [D] cần giữ trong lòng
Anh [Bm] là người đến sau, em chớ dừng [Em] lại mà trông mong
[C] Anh là người đến [D] sau. [Bm] [Em]
Anh [C] sai hay em sai?
Điều đó lúc [D] này chẳng còn quan trọng
Ít [Bm] nhiều tự em và anh hiểu, mình đã [Em] có quá nhiều khoảng trống
[C] Chẳng còn tìm đến [D] nhau dù ta còn thương [B7] nhớ.